[NLXH Văn 12] Tình thương là hạnh phúc con người

Nghị luận xã hội: Tình thương là hạnh phúc con người

Bài làm:

Từ ngày bé đến nay, bao giờ cũng thế, mẹ luôn là người dành trọn một đêm để may cho chúng tôi bộ quần áo mới. Mẹ luôn là người gói ghém mọi thứ cho chúng tôi trước chuyến đi xa. Mẹ hi sinh nhiều quá cho cả gia đình tôi khiến không ít lần chị em tôi xót xa khuyên mẹ “Mẹ đừng chịu cực khổ nữa, mẹ hãy sống cho mình”. Lúc ấy, mẹ tôi chỉ cười trong nước mắt “Mẹ làm tất cả mọi thứ vì mẹ thương các con, mẹ thương gia đình mình. Nhìn mọi người vui vẻ, khỏe mạnh là mẹ hạnh phúc rồi”. Tôi chợt hiểu ra có một thứ hạnh phúc bắt nguồn từ hi sinh và hạnh phúc ấy là kết quả của tình thương. Khi bạn sống cho đi, sống yêu thương bạn sẽ chẳng phải ngạc nhiên khi nghe câu “tình thương là hạnh phúc con người”.

Trên thế giới này, không phải bất cứ thứ gì đều có thể cắt nghĩa rõ ràng. Tình thương cũng vậy, nó thuộc về đời sống nội tâm với muôn màu của cảm xúc và chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim mỗi người. Chỉ biết rằng khi thương yêu một ai đó ta sẵn sàng bên cạnh, sẵn sàng làm mọi việc để người ấy vui thậm chí là hi sinh bản thân mình. Không chỉ thế, tình thương còn là sự san sẻ, đồng cảm giữa người với người, nỗi thấu hiểu tận cùng của con tim không dựa trên sự toan tính, mưu mô. Tình yêu thương không cần vay mượn, không cần xin xỏ cũng chẳng bao giờ mất đi khi ta biết đem tình cảm thiêng liêng ấy gửi vào nụ cười, ánh mắt và hành động.

Bạn đã từng mỉm cười hạnh phúc khi nhìn thấy một em nhỏ rách rưới đang ăn rất ngon chiếc bánh bạn cho? Bạn đã từng thấy nhẹ lòng khi vừa giúp một cụ già mang nhiều đồ nặng qua đường? ấy nghĩa là bạn đã hạnh phúc khi yêu thương một ai và làm được những điều dù nhỏ nhất cho họ. Cuộc sống vốn là thế, khi ta thành tâm giúp đỡ người khác bằng tình yêu thương chân thành, ta sẽ cảm thấy ấm áp, vui vẻ. Tôi thấy có rất nhiều người dành thời gian quý báu của mình để là tình nguyện chăm sóc người già neo đơn, bệnh nhân bị ung thư. Nhiều mạnh thường quân đem của cải, tiền bạc để quyên góp giúp đở người nghèo khổ. Đợt bảo lũ miền Trung năm rồi, có anh MC lớn quyên góp để trao tận tay từng đồng bào ta đang gặp cơn hoạn nạn mà chẳng mang danh nghĩa của một tổ chức từ thiện nào. Hay một cô gái trẻ nhận nuôi một đứa bé dân tộc không có mẹ bị suy dinh dưỡng tưởng chừng không thể sống. Rồi cậu học sinh Nam quên mình cứu sống năm người đuối nước, vì sao họ có thể làm những điều ấy?

Đó là vì trong tim họ luôn thôi thúc bởi sức mạnh của tình người. Họ mong muốn đem những gì mình may mắn có để san sẻ những người bất hạnh hơn. Ai hiểu được tấm chân tình chan chứa ấy sẽ là niềm tin để những con người hoạn nạn vượt qua tất cả. Thế giới hạnh phúc bao giờ cũng bắt nguồn từ trong mỗi trái tim. Chẳng cần chỉ tiêu giàu có, chẳng cần lối sống tân tiến, tôi biết có một quốc gia mà ở đó con người vẫn cảm thấy hạnh phúc dù chẳng phải đất nước giàu có và tân tiến. Điều đơn giản nhất trong bí mật hạnh phúc của họ là tình người, là cách sống chân thành, hướng thiện, sạch từ trong tâm.

Tuy nhiên vẫn không ít thành phần đi ngược lại lòng nhân đạo và tình cảm thiêng liêng của con người. Họ sống chỉ nghĩ bản thân, nghĩ cái lợi trước mắt mà bất chấp làm hại đến người khác. Dễ bắt gặp nhất là những kẻ vì tiền mà bắt cóc trẻ con, phụ nữ, vì tiền mà làm ra những thực phẩm độc hại đầu độc hàng nghìn con người. Những kẻ bán rẻ lương tâm cho thuốc phiện, cho rượu và cho những thú vui để mua lấy vài giây phút ngắn ngủi của sự thăng hoa. Kẻ cướp tàn nhẫn nhất và nguy hiểm nhất là những kẻ tham ô, nhũng nhiễu nhân dân bằng chức vụ và che mắt thiên hạ bằng bằng cấp. Họ không dùng dao giết hại ai nhưng có hàng nghìn kẻ chết dần chết mòn vì họ. Thói vô tâm và lòng ích kỉ biến chúng ta thành những kẻ cô độc, những kẻ yếu dù bên ngoài có bao nhiêu bức tường rào phủ lấy.

Có nhiều người nhìn vào một vài hiện tượng rồi đánh giá cả một cộng động. Tôi vẫn nghe nhiều câu đại loại như giới trẻ ngày nay bị cuốn theo những công nghệ, những trò giải trí bạo lực, những thước phim kinh dị..nên trở nên vô cảm. Tôi không tin vào điều ấy. Với tôi, mọi thứ không thể phán xét nếu ta chưa am tường. Ai cũng có một trái tim đang đập cho sự sống hằng ngày thì tôi nghĩ ai cũng có tình thương ẩn bên trong nó. Điều quan trọng là biết đánh đúng chỗ, khơi đúng nguồn. Tuổi trẻ, tuổi của cảm xúc mạnh mẽ và chính kiến chẳng lẽ lại vô cảm trước những cuộc đời, những con người bất hạnh? Chỉ là những thứ giả dối, tầm thường đã tạm che đi bản chất của mỗi chúng ta. Đừng ủy mị, cũng đừng thỏa hiệp với cái xấu, hãy đấu tranh giành lại điều thiêng liêng trong trái tim mình. Cuộc chiến giữa tình yêu thương với cái ác, cái vô cảm còn khó khăn và cam go hơn nhiều thế nên đòi hỏi chúng ta có một đôi mắt sáng và một trái tim rộng mở.

Ai cũng muốn mình trở nên giàu có. Người thất học mong muốn mình giàu kiến thức, kẻ yếu ớt hi vọng mình giàu sức khỏe, ai nghèo khó chẳng phải muốn mình giàu tiền hơn chăng? Kiến thức rồi sẽ quên khi tuổi già, sức khỏe rồi cũng theo thời gian thay đổi, tiền bạc chỉ là phù du được mất. Vậy cái còn lại trong đời này là gì? Nếu bạn cho đi tình thương bạn sẽ nhận lại tình thương. Trên đời chỉ có duy nhất tình thương là càng cho đi càng khiến ta thêm giàu có. Tôi tin ở lòng tốt của bạn, vậy tại sao bạn không tin trái tim của mình? Hãy gõ vào trái tim, tình yêu là ở đấy!

5/5 - (1 vote)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →