[Văn 4] Kể về một câu chuyện về lòng nhân ái hay lòng hiếu thảo mà em được chứng kiến hay tham gia (lòng hiếu thảo)
Mở bài
Một người tốt là người trước hết phải biết hiếu thảo với ông bà cha mẹ. Em đã biết nhiều tấm gương hiếu thảo nhưng câu chuyện của bạn Lượm cùng xóm với bà em là câu chuyện khiến em cảm động nhất.
Thân bài
Tháng rồi, lúc em về thăm bà ở một vùng quê, em đã gặp được Thảo và quen biết bạn ấy. Hằng ngày có một cô bé đen nhẻm, tóc vàng hoe cầm sấp vé số đi mời mọi người ở chợ xã, đó là Thảo. Cả khu chợ ai cũng biết Thảo mồ côi cha, mẹ đi làm xa và mất tăm mấy năm nay. Bà của bạn ấy trở bệnh không thể ra chợ bán rau như trước nên Thảo phải bán vé số buổi sáng, rồi ra đồng bắt ốc, hái rau đem ra chợ nhờ các cô chú bán giúp. Thảo học buổi chiều ở trường, tối về bạn ấy còn theo các chị lớn hơn phụ họ cắt chỉ, xếp đồ và giao quần áo cho khách. Lúc gặp Thảo, bạn ấy đang chạy chiếc xe đạp cũ giao quần áo cho cô em.
Hôm ấy, trời mưa nhiều, con đường đất ở quê chơn trợt khó đi. Vậy mà từ sáng sớm em đã thấy Thảo đạp xe băng qua cánh đồng để đi đâu rất vội. Chiều hôm ấy, không thấy cháu về nhà, bà Thảo chống gậy sang nhà cô của em hỏi thăm. Mọi người chia nhau đi tìm, em cũng mặc áo mưa ngồi sau lưng xe của cô để chạy qua những quán nhỏ ven đường xem Thảo có bán vé số đâu đó không. Đến một góc đường cách chợ huyện không xa, cô hỏi thăm thì được một bác lớn tuổi báo:
- Cô tìm con nhỏ ốm ốm, đen đen đạp chiếc xe cũ phải không? Sáng này tôi thấy nó chạy vô cổng bệnh viện rồi lúc chạy về được một đoạn thì té xỉu. Mọi người ở đây đưa vào trạm y tế bên kia rồi.
Cô em cảm ơn bác ấy và vội vàng vào trạm y tế. Thảo đang nằm trên giường, mặc tái nhợt và nhìn thấy em, Thảo rớt nước mắt. Cô y tá nói:
- Bé bị đuối sức, thiếu dinh dưỡng nên ngất xỉu. Bác sĩ vừa tiêm thuốc và truyền nước biển cho bé. Bé cứ xin em về vì không có tiền trả.
Cô em ôn tồn ngồi bên Thảo và hỏi:
- Mấy ngày nay cháu không ăn uống gì sao? Đi đâu mà lại ngã giữa đường thế này?
- Dạ, cháu để dành tiền mua cho bà thuốc bổ với sữa, cháu nghe bạn nói bà của nó nhờ uống thuốc bổ và sữa mà khỏe mạnh lắm.
Hiểu ra câu chuyện, cô em và em đều không cầm được nước mắt. Cô ý tá cũng thút thích theo.
- Thôi, không sao, để cô gọi cho chú bảo với bà tìm được cháu, Chiều giờ bà lo lắm. Tiền viện phí cô trả cho đừng có lo.
Thảo nắm lấy tay cô em và khóc:
- Cháu cảm ơn cô.
Tối hôm ấy, mọi người trong xóm người thì mang bánh, người mang sữa đến thăm Thảo. Ai cũng thương Thảo và ngợi khen lòng hiếu thảo của cô bạn.
Kết bài
Với em, Thảo không chỉ là một người bạn mà còn là tấm gương sáng về lòng hiếu thảo. Em học được từ bạn ấy cách sống kiên cường, ngoan ngoan, lễ phép và lạc quan. Em cầu mong bà của Thảo luôn khỏe mạnh để thấy được ngày Thảo thành công.