[Văn 7] Cảm nghĩ về quê hương của em

[Văn 7] Cảm nghĩ về quê hương của em

BÀI LÀM

  Quê hương là gì hở mẹ

  Mà cô giáo dạy phải yêu

  Quê hương là gì hở mẹ

  Ai đi xa cũng nhớ nhiều”

          Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng đất trù phú, nơi có những cánh đồng xanh mát, những ngả đường bát ngát, những dòng sông trĩu nặng phù sa. Đó là vùng đất thủ phủ phương Nam, vươn lên bằng sự mỡ màu do thiên nhiên bồi đắp – vùng đất mang hai tiếng thân thương: Cần Thơ.

          Cần Thơ, cái tên gọi mượt mà mang dáng vẻ thanh tao, lịch thiệp của một vùng đất mới. Có nhiều giai thoại để lý giải về tên gọi vùng đất này, nhưng người ta chuộng nhất vẫn là cách lý giải tên gọi Cần Thơ do đọc trại âm của hai tiếng “Cầm Thi” mà vua Gia Long ưu ái đặt cho dòng sông chảy dọc theo chiều dài thành phố. Quả thật là vậy, dòng sông như một bài thơ lững lờ trôi theo dòng nước, mà những con chữ chính là những chiếc đò ngang dọc, khi ồn ào, khi lặng lẽ, khi náo nhiệt, tấp nập, rộn ràng cả con sông.

          Trong quá khứ, Cần Thơ đã sớm được định vị là trung tâm của Đồng bằng sông Cửu Long với nhiều công trình trọng điểm của vùng như Bến tàu lục tỉnh, Viện Đại học Cần Thơ hay nhà tù Khám lớn… Cho đến hôm nay, Cần Thơ vẫn tiếp tục giữ được vị thế ấy và dần chuyển mình thành đô thị sông nước hiện đại. Những dãy nhà cao tầng được mọc lên liên lục, những chiếc cầu lấp lảnh được trang hoàng kỹ lưỡng đầy sắc màu, những con đường đầy ắp ánh đèn khoác cho thành phố vẻ đẹp lung linh, rạng rỡ trong màn đêm. Những trung tâm thương mại, siêu thị, công viên cũng mang hơi thở thành thị với những trang bị hiện đại cùng dịch vụ mua sắm tiện nghi. Tất cả như điểm tô cho thành phố quê tôi trở nên hiện đại và náo nhiệt hơn xưa.

Dù là đô thị nhưng Cần Thơ vẫn giữ được đặc trưng của vùng đất đồng bằng. Ngược về ngoại ô chừng hai mươi cây số, những tòa nhà cao, những công trình đồ sộ nhường bước cho các vườn trái cây trĩu quả, cho những cánh đồng ngút ngàn một màu xanh tươi mới yên bình định vị dọc hai bên đường. Cách xa trung tâm thành phố, cây trái, hoa màu vẫn được chú trọng phát triển, nông nghiệp công nghệ cao được đưa vào ứng dụng để sản xuất và chế biến hàng hóa. Vì thế, cuộc sống người dân được nâng cao, làng quê rũ bỏ vẻ hoang sơ, nghèo nàn để vươn mình trở thành vùng nông thôn mới.

          Thành phố phát triển, đời sống người dân cũng được cải thiện, con người Cần Thơ ngày càng thanh lịch, nhân ái, hào hiệp, thân thiện, gần gũi với du khách gần xa. Đi đến bất cứ nơi đâu ta cũng có thể bắt gặp nụ cười rạng rỡ, những cái bắt tay chào hỏi thân tình, những sự giúp đỡ dù nhỏ nhoi nhưng cũng làm ấm lòng những cảnh đời khốn khó.

          Dạo quanh thành phố vào buổi sáng, không khí trong lành, mát mẻ theo gió nhẹ đưa vào từ dòng sông Hậu như tiếp thêm nguồn năng lượng thiên nhiên cho một ngày dài với bộn bề công việc. Từ bốn, năm giờ sáng, ta đã thấy các cụ trong trang phục thể thao tập luyện những bài thể dục dưỡng lão. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng động cơ xình xịch tại bến Ninh Kiều đưa khách tham quan chợ nổi Cái Răng, tiếng mời chào của những cô bán hàng sáng sớm… tất cả cứ rợn ngợp không khí náo nức, vui tươi của một thành phố năng động, trẻ trung đón chào ngày mới.

          Đến tối, dưới ánh đèn lung linh của những tòa nhà cao lớn, những dây đèn đủ màu sắc tạo hình trên những con đường, những chiếc du thuyền rực rỡ soi bóng xuống lòng sông, những chiếc đèn pha sáng lóa thả bóng mình xuống dòng nước trôi lặng lẽ. Cần Thơ như khoác lên mình chiếc áo choàng sặc sỡ không chỉ thu hút mọi ánh nhìn từ du khách phương xa và còn làm đau đáu nỗi lòng của những người xa quê đã nhiều năm tháng.

          Tất cả những điều ấy đã làm nên Cần Thơ với một bức tranh đa sắc. Để mỗi người dân nơi đây tự hào vì mình là người Cần Thơ, tự hào vì quê hương của mình ngày thêm giàu đẹp. Không chỉ riêng tôi, mà bất cứ người Cần Thơ nào khi nhìn thấy thành phố từng ngày thay da, đổi thịt vẫn luôn tự nhắc nhau trở thành những con người văn minh của một thành phố trẻ trung, năng động.

5/5 - (1 vote)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →