[Văn lớp 5] Tả một đêm trăng đẹp
Mở bài:
Từ nhỏ, khi được nghe bà kể chuyện chú cuội, cung trăng em đã yêu thích ngắm trăng từ lúc nào không biết. Ở thành phố mặc dù cũng nhiều lần nhìn qua cửa sổ ngắm trăng nhưng em vẫn thích nhất là lần ngắm trăng ở quê nội khi em còn học lớp 3.
Thân bài:
Mùa hè năm đó em được ở quê hơn một tháng. Khoảng thời gian dài để em có thể thỏa thích vui chơi cùng bạn bè, đi thăm ruộng cùng chú và nghe bà kể chuyện, ngâm thơ. Và điều chờ đợi trong suốt một tháng ấy là đến đêm rằm để được ngắm nhìn chú cuội. Trời chưa tối em đã mang chiếu ra trải trên thảm cỏ. Bà nấu ấm nước trà để uống, bà hái thêm ít trái cây vườn nhà để chia các các cháu. Mặt trời vừa khuất bóng em đã ngồi quây quần cùng các bạn chuyện trò rôm rả. Bầu trời đêm ấy thật cao và trong xanh, bà bảo trăng đêm nay sẽ đẹp và to. Những đám mây mỏng nhẹ nhàng bay lượn, sao chi chít mọc ẩn hiện những đốm sáng bé tí như những chú đom đóm đang tung tăng trên vòm cây. Và kìa! Mặt trăng tròn như quả trứng hồng hào bắt đầu xuất hiện. Trăng chạy theo những áng mây và nhanh chóng treo lơ lửng trên ngọn tre sau nhà. Ban đầu ánh sáng còn mờ nhạt nhưng càng lên cao trăng càng trong vắt, trong hơn cả ánh đèn nê ông và rực rỡ như một mặt trời thứ hai. Ánh sáng của trăng không chói lóa mà dịu dàng như đôi mắt mẹ. Chúng thích thú reo lên và cất tiếng hát “bóng trăng trắng ngà có cây đa to..”.
Bóng đêm chẳng còn đáng sợ nữa, trăng rọi khắp nơi soi đường cho các bác nông dân làm đồng về trễ. Trăng ngập tràn những khóm hoa cúc, hoa hồng bà trồng. Trăng chiếu vào khe khiến những giọt sương đêm giật mình thẹn thùng. Cả mặt nước sông cũng lấp lánh ánh trăng, vô tình một cơn gió thoáng qua khiến sóng vỗ nhẹ vào bờ trông cứ như nước sông được làm bằng bạc quý. Trăng in những bóng to trên mặt sân nhà bà, nào là bóng cây, bóng hoa, bóng của những đứa trẻ đang chơi đùa vui vẻ.
Trăng lên cao hơn giửa trời, em giơ tay đón lấy những giọt sương đêm mang màu trăng sáng rực. Bà nhai trầu kể chuyện xưa cho chúng em nghe. Em ngước nhìn ánh trăng sáng sao lòng thấy ấm lạ thường. Em cảm thấy như được sống trong truyện cổ tích được ngồi bên gốc đa thần. Có lẽ chú cuội cũng nhớ về quê nhà nên đêm rằm nào cũng xin chị Hằng cho ngắm trần gian. Đêm càng về khuya trăng càng sáng vằng vặc. Mọi người chuẩn bị đi ngủ, chúng em cũng tạm biệt nhau về nhà. Em rất muốn ở lại ngắm trăng thêm tí nữa nhưng ngày mai phải dậy sớm cùng bà ra vườn.
Kết bài:
Kỉ niệm ngắm trăng ở quê hương là kỉ đẹp không bao giờ em quên. Dưới ánh trăng sáng em đã ước nguyện rằng sẽ học thật giỏi trở thành một bác sĩ để chăm sóc bà. Em rất mong chờ mùa hè sắp tới em sẽ xin ba mẹ về thăm bà và cùng bà ngắm trăng lên.