Đề văn 7: Cảm nghĩ về con vật nuôi – chó cỏ

Đề văn 7: Cảm nghĩ về con vật nuôi – chó cỏ

Bài làm:

Chắc chẳng còn ai xa lạ với hình ảnh một chú chó trung thành, ngoan ngoãn và thông minh bởi chó là giống vật nuôi phổ biến không chỉ ở Việt Nam mà còn cả thế giới. Riêng tôi, chó không chỉ đơn thuần là giống vật nuôi mà còn là người bạn thân thiết cùng tôi trải qua những ngày tháng đầy kỉ niệm của tuổi thơ.

Quê tôi, vùng nước mặn, đất phèn nên chẳng bao giờ người ta thấy một con chó kiểng chihuahua, phóc…Giống chó người dân quê tôi thường nuôi là chó ta hay còn gọi là chó cỏ. Nó không xinh đẹp, sang trọng nhưng chó kiểng được nuôi ở thành phố nhưng lại hết mực trung thành, khỏe mạnh và rất dễ nuôi. Chú chó tôi dành tình cảm đặc biệt là một chú chó màu trắng với bộ lông khá dài và mềm. Chú ấy đến với tôi như một cơ duyên có lẽ thế mà tôi nhớ mãi sau bao nhiêu năm tháng. Năm ấy tôi còn rất nhỏ hay chơi trò trốn tìm ở bờ sông. Có lần tôi nghe thấy tiếng kêu ăng ẳng khe khẽ từ dưới sông, tôi thấy một con chó ốm yếu, mình ướt sũng đang run rẩy, sợ sệt. Tôi lén mẹ đem vào nhà và chăm sóc nó, cho nó ăn. Thấy con chó tội nghiệp mẹ tôi để tôi nuôi nó và cũng thương yêu nó như chị em chúng tôi thương. Cha tôi đặt tên cho nó là Quýt vì cha bảo nó giống một chú chó trước đây của nhà tôi.

Hãy nhìn thân hình vừa vặn khỏe khoắn của các chú sẽ hiểu được mỗi ngày các chú không hề lười biếng. Bốn chân cứng cáp bất chấp mọi con đường khó khăn, dù là đá sỏi hay đất bùn, những chú chó thương yêu của chúng tôi vẫn hăng hái theo chủ rong ruổi khắp mọi nẻo đường. Tôi thích sờ vào bộ lông của chú. Bộ lông  cứng như bàn chải không được cắt tỉa như các cô chó cảnh mà vẫn gọn gàng, sạch sẽ. Bao nhiêu sự linh hoạt, thông minh thể hiện vào đôi mắt đen huyền nhanh nhẹn. Đôi mắt bỗng chốc trong xanh như ngọc bích trong những đêm tối giúp chúng trở thành thợ săn tài tình. Ai bảo loài chó không hiểu và không thể biểu hiện cảm xúc của mình. Chú chó của tôi biết vui, biết buồn theo chủ và vui buồn cả những nỗi niềm riêng của nó. Cái đuôi cong cong phe phẩy như chiếc quạt là chú đang vui, cái đuôi cụp lại với dáng bộ thui thủi ấy là chú đang mang tâm sự.

Ôi những ngày tháng tuổi thơ! Có niềm vui nào bằng cùng chú chó thân cận rong ruổi trên cánh đồng bắt chuột hay những trận cười giòn tan mỗi khi chú làm nũng không dám bơi qua sông. Gia đình tôi không xem chú kẻ đầy tớ mà xem chú như một thành viên, có khi chú còn được đãi ngộ hơn cả chị em tôi. Cha thích dẫn chú đi qua hàng xóm trò chuyện. Mẹ lại muốn chú đi thăm vườn, thăm ruộng cùng. Còn con bé em tôi mỗi lần đi đâu một mình là phải dẫn cho bằng được Quýt đi vì nó sợ ma. Thế đấy, chúng tôi sống vui vẻ bên nhau, chú biết tình yêu thương của gia đình tôi dành cho nên rất khôn lanh, ngoan ngoãn. Tôi nhớ làm sao cái dáng vẻ tự hào của chú khi bắt được chuột và canh trộm giỏi. Tôi thương làm sao cái dáng nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn của chú mỗi lúc bên chủ mình.

Chú chó của tôi ơi, chú có hiểu những điều tôi nói mà ngoe nguẩy chiếc đuôi. Cảm ơn chú đã đến bên tôi như một người thân cùng tôi chia buồn vui trong cuộc sống. Tôi ngày một lớn, có thể một ngày nào đó sẽ quên mất những kỉ niệm đời mình. Hãy ở bên cạnh tôi thật lâu để nhắc nhở tôi nhé!

5/5 - (1 vote)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →