[Văn lớp 6] Kể về một kỉ niệm ấu thơ làm em nhớ mãi
Bài làm:
Nhân dịp nghỉ hè cuối năm lớp 3, ba mẹ đã cho cả nhà đi du lịch với gia đình các cô chú gần nhà. Mọi người quyết định đi một tuần ở thành phố biển Nha Trang. Đó là kì nghỉ hè hạnh phúc của em cùng gia đình và cũng là kỉ niệm làm em nhớ mãi.
Chuyến đi kéo dài hơn nữa ngày. Trên chiếc xe ai cũng ai cũng vui vẻ nói chuyện bàn sẽ ăn gì, đi đâu chơi. Chỉ có bạn con níc tụi em là không biết gì và trong cho mau đến. Lúc mới lên xẻ em háo hức vô cùng nhưng con đường cứ dài mãi làm em mệt mỏi và ngủ li bì. Chỉ khi những cơn gió mang mùi của biển ùa vào mặt em mát lạnh em mới chợt tỉnh giấc. Nhìn qua cửa sổ, dưới cái ánh sáng mờ mờ của buổi sáng, Biển thoáng hiện thoát ẩn sau những lùm cây ven đường. Mọi người tỉnh giấc và vui mừng khi đã đến nơi và kịp đón bình minh trên biển. Bước xuống xe mọi người háo hức thay đồ để ra tắm biển. Biển buổi sớm bình yên, chỉ vài con song nhỏ chạy vào bờ. Ở tít đằng xa là đường chân trời, nơi giữa biển và trời tiếp xúc nhau nhìn như một sợ dây rất dài. Mặt trời chưa hiện lên nhưng đã chiếu những tia nắng đầu tiên của ngày mời. Một góc trời đỏ ửng in bóng xuống mặt biển cũng một màu đỏ lững lờ chao lượn theo từng con song. Cả thành phố như bừng tỉnh giấc, những ngôi nhà bắt đầu mở cửa, những quán hang hai bên đường cũng đã bày bán và tiếng xe cũng bắt đầu nhiều hơn. Sức sống của một ngày mới bắt đầu ồn ào và nhộn nhịp. Biển cũng thế. Những con sống bạc đầu to dần không ngừng ngưng nghỉ, chúng cứ thi nhau chạy ập vào bờ. Nước biển xanh, mát và mặn nữa. Tắm biển vào buổi sáng là tốt nhất, nó làm mình thoải mái và căng tràn sức sống. Tắm biển thỏa thích mấy bạn chơi cát, còn em chỉ thích nằm dài trên cát. Nằm trên cát thích vô cùng, cát mát lạnh đôi khi sóng biển mạnh ùa vào cả người và đẩy em lên cao hơn. Cảm giác thích thú vô cùng và vui lắm. Các ban rủ em đi kiếm vỏ ốc, lúc này em mới phát hiện bãi cát rộng mênh mông và nhuộm một màu vàng của nắng rất đẹp. Mọi người kéo ra rất đông, người tắm nắng, người đi dạo còn có nhiều người chơi bóng trên bãi biển và và cả ở dưới nước. Vì nắng lên cao và cũng vì đói nên gia đình em cùng mọi người đi ăn. Chưa bao giờ em ăn hải sản ngon và no như thế. Những con tôm, con mực, con cá…, chúng cứ bơi lội tung tăn trong những cái bể chứa đầy nước. Chiều xuống, mặt trời lấp ló sau những ngôi nhà cao tầng. Đó là lúc em cùng các bạn thả diều trên bãi biển. Gió mạnh nên những con diều tung cánh bay cao cao vút. Gió mạnh mang cả vị mặn của biển ùa vào mặt em. Em cứ sợ những con diều nhỏ bị gió làm đứt dây hay bị rách thì tiếc lắm. Buổi tối cả nhà em đi mua sắm và ăn những đặc sản ở Nha Trang. Chợ bày bán rất nhiều đồ lưu niệm, rất nhiều khách nước ngoài đến đây du lịch. Em thấy họ mua những chiếc nón lá đội với vẻ thích thú. Nha Trang thật náo nhiệt, cả buổi sáng và buổi tối lúc nào cũng tấp nập người. Nơi đây cũng có rất nhiều món ngon, rất nhiều điểm để đi chơi.
Chuyến đi chơi kết thúc, em cảm thấy tiếc nuối vì phải xa một nơi tuyệt vời như vậy. Không biết đến khi nào em mới được dịp đến đây lần nữa. Dù buồn nhưng em vẫn cảm thấy hạnh phúc, nhờ chuyến đi này mà gia đình em hiểu nhau hơn, vui và hạnh phúc nhiều hơn.