[Văn lớp 6] Kể về một việc tốt mà em đã làm – giúp bà cụ bán vé số

[Văn lớp 6] Kể về một việc tốt mà em đã làm – giúp bà cụ

Bài làm:

Vào một buổi trưa trời mưa, em đang đứng bên hiên của cổng trường đợi ba rước. Em nhìn thấy một bà cụ, tay ôm một vật gì đó đang đội mưa cố gắng xin qua đường. Bà trú mưa ngay chổ em đang đứng, em nhận ra là bà cụ hay bán vé số gần cổng trường em.

Em nhận ra bà bởi nụ cười tươi rối mang theo bao nếp nhăn hằng sâu trên mặt. Vẫn nụ cười đó và nhìn em, em cũng cười lại gật đầu chào bà. Bà ngồi xuống bậc thềm tay xoa vào nhau để tạo hơi ấm. Bổng bà khum khum như đang che chở cho vật gì đó. Thì ra là một chú chó con đang run bần bật vì ướt mưa. Đôi tay gầy trơ xương của bà cũng đang run run vì lạnh. Cái nón là cũ rách không che được hết những giọt mưa, nên tóc bà cũng ướt. Bà mặc cái áo cũ mỏng tanh, nước mưa làm nó ướt thấm và da thịt bà. Đôi dép bà mang cũng đã cũ, nó đứt nên em thấy có nhiều chổ được vá lại bằng dây mũ. Nhìn bà đáng thương lắm, sau bà già rồi mà vẫn phải đi bán vé số kiếm tiền. Con cháu bà đâu sau để bà dằm mưa thế này ? Em tự hỏi bản thân mình như thế. Ngồi cạnh bà nên thấy rõ những lọng tóc ướt rủ lên cổ, lên mặt bà. Có lẻ bà mắc mưa nên rất lạnh, gương mặt bà trắng bệch ra, cả đôi môi cũng thế. Bà bảo bà nhặt được chú chó cạnh bờ sông, thấy tội nghiệp  với lại bà sống một mình nên bà mang về nuôi cho vui. Em cảm thấy bà rất tốt bụng, trong lúc khó khăn bà vẫn sẵn lòng cứu giúp chú chó. Trong lúc ấy em nhớ đến người bà đã mất của em,bà cũng yêu thương động vật, cũng hiền từ như bà lão này. Bổng em thấy thương bà lão bán vé số vô cùng. Em không biết phải làm gì, chợt em nhận ra chiếc áo khoác của mình còn để trong cặp. Mẹ đã mua cái áo khác mới rộng hơn cho em nhưng em vẫn thích áo chiếc áo cũ này . Em lấy từ cặp ra chiếc áo khoác và đưa cho bà mặc cho ấm. Bà không nhận, em vội giải thích là chiếc áo này em mặc không vừa nữa cho bà mặc cho ấm. Em tỏ vẻ  ái ngại khi mình cho bà chiếc áo cũ. Em nói mãi bà mới chịu nhận. Bà cười bảo không sao, chiếc áo này tuy cũ nhưng rất ấm, ấm tình người. Em không hiểu ấm tình người là gì nhưng em cảm thấy rất vui. Trong lòng như nở hoa, vui hơn cả nhận được quà. Cảm xúc lúc ấy của em rất khó tả, chỉ có thể nói là rất vui, rất hạnh phúc vì giúp được bà lão. Em về kể lại chuyện ấy cho ba mẹ nghe, em sợ ba mẹ sẽ mắng vì cái áo khoác. Nhưng ba không nói gì cả, chỉ xoa đầu em và cười. Còn mẹ thì cười và khen em biết thương người già, biết giúp đỡ người khác. Em hỏi mẹ có cách nào giúp được bà không. Mẹ bảo phải tìm hiểu hoàn cảnh thật sự của bà mới tìm cách giúp được. Em vui lắm và cầu mong bà sẽ được giúp đỡ. Em quyết định sẽ mua cho bà đôi dép mới và một cái áo mưa. Em để dành hai ngày tiền ăn vặt của mình và cuối cùng em đã mua được một đôi dép mới với cái áo mưa. Hôm đó có mẹ em nữa, em thấy bà đang đi mời mọi người mua vé số, em chạy đến và đưa dép cho bà. Bà không nhận vì nó mới quá. Em nói thế nào bà cũng không lấy. Thấy vậy mẹ em đến và nói chuyện với bà, bà mới nhận và hết lòng cảm ơn em. Một cô phụ huynh cũng đang đợi rước con, cô ấy hay đi qua chổ bà cụ ở và  kể cho mẹ em nghe về bà. Bà đáng thương lắm, không có nhà phải ngủ trong một cái chồi nhỏ che tạm bợ trên miếng đất nhỏ của mình. Có hôm bà bệnh không đi bán vé số được những người dân gần đó mua thuốc, mua cháo cho bà. Cuối tuần ấy mẹ chở em đến nhà bà ở. Bà ngỡ ngàng khi thấy em. Gọi là nhà nhưng thật chất là cái chòi che bằng tấm mũ với lá cây. Bà kể cho mẹ em nghe mà về hoàn cảnh của bà mà nghẹn ngào trong nước mắt. Em cũng khóc theo bà, khóc cho hoàn cảnh đáng thương của bà. Mẹ là thành viên trong tổ từ thiện nên sẽ về nhờ mọi người giúp đở bà. Em cảm thấy rất vui vì đã giúp một phần cho bà, dù rất nhỏ nhưng em thấy bà hạnh phúc. Em chỉ mong bà có được một ngôi nhà thật sự để che nắng che mưa và sống yên ấm theo tuổi già.

Em nhận ra một điều, không phải em chỉ nhận của người khác mà em vui. Em cho đi em cũng cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Niềm vui của em càng lớn hơn khi tổ từ thiện đã giúp bà cất lại ngôi nhà và cho bà một số tiền phòng khi bệnh. Cuộc sống vốn còn rất nhiều hòan cảnh khó khăn như bà cụ ấy. Em chỉ mong sau những hoàn cảnh ấy được mọi người và xã hội kịp thời giúp đỡ để họ vượt qua mà sống tốt hơn.

5/5 - (1 vote)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →