Văn 12: Quan niệm về nhân đạo trong tập thơ Nhật kí trong tù của Hồ Chí Minh
Tập thơ Nhật kí trong tù nói riêng và thơ Bác nói chung đều toát lên cốt cách của một con người thời đại, con người ấy bộc lộc trước hết là tấm lòng, tình cảm nhân đạo, nhân văn sâu sắc đối với cuộc đời, con người. Thơ Bác luôn ánh lên ngọn lửa ấm áp của tình yêu, Bác yêu thiên nhiên, yêu từng nhành hoa, bụi cỏ, yêu từng mảnh đất, bờ tre của quê hương. Người yêu những con người đau khổ trên khắp đất nước mình và yêu cả những người không quen biết đang chịu những lầm than.
Tình yêu thương con người trong thơ Hồ Chí Minh không phải là tình cảm sầu lụy theo hướng chung chung. Bác yêu những khuôn mặt, những số kiếp cụ thể, những nỗi đau có thật, Bác yêu họ bằng tình cảm của một người cùng cảnh ngộ, một người thấu hiểu, san sẻ chứ không phải kiểu tình cảm thương hại dành để ban phát.
Hồ Chí Minh đặt tình yêu thương con người vào tình cảm giai cấp, những người cùng khổ và hợp với đạo lí cách mạng, đạo đức nhân dân. Người cảm thông sâu sắc cho họ, tìm ra ở họ những điều tốt đẹp, truyền cho họ sự ấm áp và sức sống, dẫn dắt họ tìm lối đi đúng cho cuộc đời.