Bài làm văn số 7 lớp 6
Đề 1: Tả quan cảnh một phiên chợ theo trí tưởng tượng của em
Mở bài: Được theo bà, theo mẹ đi chợ là niềm vui của những đứa trẻ chúng tôi, không phải những khu chợ sầm uất, tiện nghi của thành phố mà là phiên chợ quê gắn với kỉ niệm tuổi thơ tôi mỗi mùa hè về quê ngoại. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại để thả trí tưởng tượng của mình về những phiên chợ ấy, lòng tôi lại nhớ da diết từng hình ảnh quen thuộc của quê hương.
Thân bài:
Hè năm nào tôi cũng về ngoại từ rất sớm, lúc những cơn mưa đầu mùa đến vội vàng và ngày chỉ thấy ánh mặt trời vào buổi trưa còn ban đêm thì bầu trời đen kịt. Mưa hay nắng, ngoại vẫn dậy từ rất sớm để nhóm cho ông bếp lửa sưởi ấm rồi nướng cho tôi vài cũ khoai lên mật. Trời tờ mờ sáng, ngoại đã gọi tôi dậy cùng đi chợ. Con đường đến chợ khá gần nên bà cháu tôi đi bộ. Sau trận mưa đêm, con đường làng được trán xi măng nên cũng nhanh chóng khô ráo và sạch sẽ. Các cô chú quê tôi dậy từ rất sớm, những chiếc xe đạp, xe máy chở rau, cũ từ nhà ra chợ bán nối đuôi nhau trên đường. Các bà, các mẹ cũng bắt đầu xách giỏ đi chợ để chuẩn bị cơm thật sớm cho gia đình. Xa xa là những gian hàng của chợ, chợ quê nằm khiêm tốn trên một khoảnh đất trống phía sau ủy ban nên không có dãy gia hàng kiên cố. Các gian hàng ở đây chủ yếu làm bằng mái tôn tạm bợ hay che bằng tranh, lá và ni lông vào những ngày mưa, còn lại là gian hàng ngoài trời vừa thoáng mát vừa dễ nhìn. Tôi và bà đến chợ khi các gian hàng vừa bày hàng xong, đã có lác đác người đến mua. Bà nắm tay tôi dẫn vào một gia hàng bánh, ở đây đa số là những người lớn tuổi tự tay làm. Nào là bánh tét, bánh ú, bánh chuối thơm phức, bánh nào nhìn cũng rất khéo tay. Tôi thích nhất là món xôi lá cẩm được bọc cẩn thận trong chiếc lá chuối vừa tự nhiên lại vừa an toàn. Cảm giác mùi thơm của lá cẩm hòa quyện vào vị béo béo của nước cốt dừa thêm chút đậu phộng thơm lừng chẳng bao giờ tôi tìm thấy ở đâu món xôi ngon đến vậy. Bà cháu tôi đi vào gian hàng rau cũ ở đầu chợ. Tôi thích ngắm những bó rau muống mập mạp trông ngon lành, những mớ rau ngót, rau lang tươi xanh còn đọng giọt sương đêm. Bà tôi mua ít rau má về xay nước cho tôi uống và mua mớ rau muống về nấu canh chua. Đi vài bước nữa là tới gian hàng trái cây của chú Tư gần nhà, những trái ổi, trái cam hái trong vườn chú được bày bán đẹp mắt. Bà mua chục cam sành về cho ông, chú còn tặng thêm cho tôi mấy trái ổi to. Mùa hè là mùa của hoa thơm trái ngọt nên trái cây chợ quê lại càng nhiều hơn. Những chùm vải đỏ xếp xít những chùm chôm chôm rực rỡ làm sáng bừng cả khu chợ. Mùi sầu riêng hòa quyện vào mùi măng cụt, mít nghệ khiến người mua khó chối từ. Vào giữa chợ là những sạp hàng bán thịt, cá, các mẹ, các chị cùng nhau chọn những miếng thịt tươi nhất và những con cá ngon nhất. Tiếng người bán, người mua ồn ào cả khu hòa vào tiếng trò chuyện, chào hỏi của những người đi chợ gặp nhau khiến buổi sáng bừng tỉnh. Lúc này mặt trời đã lên cao, một buổi sáng đẹp trời sau những ngày mưa dầm. Chợ đông hơn khi nãy, nhiều đứa trẻ nắm tay mẹ đi chợ mang theo bao niềm háo hức và mong đợi. Những dãy nhà san sát chợ là nơi tập trung cửa hàng sách vở, quần áo, đồ chơi và những thứ thiết yếu của sinh gia đình. Những đứa trẻ thích thú khi cùng mẹ đến các gian hàng đồ chơi và quà bánh. Đồ chơi, quần áo ở quê không phong phú như ở ở thành phố cũng không đắc đỏ hơn. Thông thường những đứa trẻ nông thôn chỉ được bố mẹ mua quần áo mới lúc đầu năm học và sắp tết nên ngày thường các sạp quần áo không đông lắm. Bà ghé gian hàng cá của cô Út, một người bà con xa của em. Cá rô, cá lóc đồng đang vẫy đuôi bơi trong chiếc thau to đặt dưới đất. Cô chọn cho bà một con cá rô thật to béo và dặn tôi lúc nào rảnh ghé nhà cô chơi, cô sẽ dẫn tôi đi bắt cá đồng mùa mưa. Bên ngoài chợ, sát bên chỗ để xe là một quán nước, ở đó các chú, các anh sẽ gửi xe và ngồi nhâm nhi ly cà phê đợi vợ mình. Nắng đã lên cao, những sạp bên ngoài đã che những chiếc dù to. Các gian hàng mua bán bắt đầu thưa thớt, những chị bán hết hàng đã dọn về nhà. Người đi chợ cũng thưa dần, tôi cùng bà ra về mang theo chiếc giỏ xách đầy ắp thức ăn.
Kết bài: Tôi đã đi rất nhiều buổi chợ nhưng chẳng còn phiên chợ nào khiến tôi vui như đi chợ quê cùng bà. Ở chợ quê chúng ta có thể mua được những thức ăn tươi ngon nhất và cả những thứ không thể mua được ở thành phố như một lời chào hỏi, một nụ cười thân quen..Phiên chợ quê sẽ là kỉ niệm đẹp của tôi gắn liến với hình ảnh một vùng quê thanh bình và người bà hiền lành, phúc hậu.