[Văn 8] Kể về một việc mà em làm khiến cho bố mẹ vui lòng

[Văn 8]Kể về một việc mà em làm khiến cho bố mẹ vui lòng

Mở bài:

Gia đình chính là nguồn động lực to lớn nhất của mỗi người chúng ta, là nền tảng để đánh giá nhân cách của mỗi người, tôi rất tự hào khi có được gia đình của mình, cha mẹ luôn là những người dạy dỗ tôi thành con người tốt, uốn nắn tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất, từ cách sống cho đến đạo làm người. Đáp lại sự dạy dỗ ấy, tôi đã làm một việc khiến cha mẹ rất tự hào về tôi.

Thân bài:

Tôi chỉ mới là học sinh lớp 8, tôi được đánh giá là một học trò ngoan ngoãn, siêng năng, chăm chỉ. Được lòng thầy cô và bạn bè, ở nhà là con thảo, đến lớp là trò ngoan. Sự việc diễn ra hết sức là tình cờ, nhà tôi cách trường cũng không xa lắm, đi bộ chỉ mất 5 phút là đến trường. Hôm ấy trời rất nắng, tôi đi bộ về nhà vô tình gặp một bác rất chính chắn, chắc là cán bộ viên chức, ăn mặc rất lịch sự, đứng mua nước. Khi bác ấy rời đi, vô tình đánh rơi cái ví trên đường, vì tôi đứng cách bác hơi xa, tôi chạy tới nhặt ví lên vội vàng chạy theo bác, thì thấy bác vội vàng lên chiếc ôtô sang trọng, tôi vừa chạy theo chiếc xe ấy, vì tôi là con gái nên chạy theo không kịp, lúc ấy tôi mới thấy xe bác dừng lại, bác xuống xe đi tới tôi và hỏi:” Cháu cần bác giúp gì?  Sao lại chạy theo bác thế? “ Tôi thở hổn hển đưa chiếc ví ra:” Cháu nhặt được ví và muốn trả lại bác”. Bác ấy miễm cười cầm lấy và cảm ơn tôi, khen ngợi tôi là người tốt bụng, nhặt của rơi trả lại cho người đã mất. Bác cảm kích tôi và hỏi tôi tên gì, học lớp nào, trường nào. Tôi trả lời hết tất cả câu hỏi cho bác và bác nói bác sẽ trả ơn tôi. Vì bác đang bận nên chỉ cảm ơn và nói chuyện một lúc rồi đi.

Tôi trở về nhà hơi muộn, cha mẹ thấy tôi toát mồ hôi và hỏi tôi sao lại về nhà trễ, tôi mới kể lại cho cha mẹ nghe về việc làm của mình. Cha mẹ cười và khen ngợi tôi, việc làm ấy khiến tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn nhiều. Và thế rồi kì thi cuối kì cũng đến, tôi phải nỗ lực để xứng đáng với thành tích của mình và kết thúc kì thi là bắt đầu với buổi lễ tổng kết, kết thúc năm học. Và rồi tôi đã gặp lại người mà tôi trả lại ví ngày trước bác được đại diện lên đọc hội gây quỹ và khuyến học của học sinh vượt khó. Sau khi đọc xong bác nán lại và nêu danh tôi trước toàn trường, về tấm gương sáng, tôi được danh hiệu học sinh giỏi và được danh dự nhận được học bổng. Đó là món quà thay lời cảm ơn của bác, vì tôi rất xứng đáng nhận được. Tôi rất cảm kích và cũng rất vui mừng làm điều tốt sẽ luôn nhận lại được giá trị xứng đáng.

Khi kết thúc buổi lễ, tôi được thầy cô và bạn bè khen ngợi, bác ấy cũng không quên dặn dò tôi phải học thật giỏi là đứa trẻ tốt, nghe lời cha mẹ và thầy cô. Tôi mĩm cười và hứa với bác ấy sẽ cố gắng để xứng đáng với những gì mình đạt được. Lúc này đây tôi thật sự rất hạnh phúc vì thấy được nét vui mừng trên gương mặt của cha mẹ, tôi là niềm tự hào của cha mẹ. Tôi sẽ cố gắng không làm phụ lòng cha mẹ sẽ cố học thật tốt, để báo đáp công ơn này.

Kết bài:

Tôi chợt nhận ra một điều, cuộc sống bao giờ cũng công bằng, nếu bạn làm điều tốt bạn sẽ nhận được điều tốt. Chúng ta không phải là những vĩ nhân với ước mơ làm những điều to tát cho xã hội nhưng là một con người thì hãy sống sao xứng đáng. Mẹ tôi từng dạy cho đi là nhận lại, lòng tốt đặt đúng chỗ sẽ khiến chúng ta ngày một giàu hơn, không phải giàu vật chất mà là giàu tinh thần. Tôi thầm hứa với bản thân sẽ làm những điều tốt đẹp nếu có thể.

5/5 - (1 vote)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →