[Văn lớp 5] Tả một công nhân đang quét rác

[Văn lớp 5] Tả một công nhân đang quét rác

Mở bài

Mẹ em thường hay dạy chúng em nghề nào cũng là nghề cao quý. Riêng em, em rất biết ơn cô công nhân quét rác ở khu phố nhà em. Nhờ có cô mà em được hít thở bầu không khí trong lành.

Thân bài

Trong khu phố của em không ai biết cô ấy tên gì chỉ quen gọi cô ấy là mẹ bé Cún vì cô ấy có đứa con trai tên Cún rất đáng yêu. Cô đến khu phố em làm việc từ hồi em còn học lớp 1 và bé Cún chỉ lên 3 tuổi. Ấn tượng đầu tiên của em về cô là cô có thân hình nhỏ nhắn. Cô hơi ốm và chiều cao khiêm tốn. Đôi tay cô rất gầy và nổi những đường gân xanh do lao động nhiều. Cô bằng tuổi mẹ em, 45 tuổi nhưng trông cô ấy có vẻ già dặn hơn. Mẹ bảo em là vì cô sống thiếu thốn, phải lo nghĩ nhiều nên như thế. Gương mặt cô đã hằn những vết chân chim cả trên trán và hai má. Tuy vậy những mỗi lần thấy cô cười em nghĩ cô còn rất trẻ. Nụ cười của cô hiền lành như một bà tiên tốt bụng. Bao nhiêu âu lo của cuộc đời cô đều hiện lên đôi mắt. Đôi mắt cô rất sâu và trong như bầu trời mùa thu nhưng cũng đượm buồn.

Từ ngày cô đến khu phố em, mọi người ở đây đều mến cô vì cô thân thiện, vui vẻ và rất chăm chỉ. Chiều nào cũng vậy, em tan học về là đã thấy cô quét rác trên đường. Cô mặc bộ đồng phục màu cam rất sáng, đội chiếc mũ bảo hiểm lao động, cô đeo đôi găng tay tím. Mặc dù cô đeo khẩu trang kín mặt nhưng em vẫn nhận ra vì cái dáng nhanh nhẹn của cô. Tay cô cầm chiếc chổi tre chắc chắn. Cô quét từng nhát chổi nhanh nhẹn nhưng rất sạch sẽ. Em thích nhìn cô ấy lom khom lưng để nhặt những túi rác lớn bỏ vào thùng. Lúc ấy cô làm em nhớ đến bà nội của em ở quê. Bà vẫn thường quét dọn sân nhà mỗi ngày như thế. Thỉnh thoảng cô dừng chổi lại phân từng loại rác để nhà máy xử lý dễ dàng hơn. Cô làm việc rất trách nhiệm, chưa bao giờ em thấy cô nghỉ một ngày dù đó là ngày lễ hay mưa gió. Những đêm khuya khi mọi người đã ngủ, em vẫn nghe tiếng chổi tre xoẹt, xoẹt của cô. Nhìn giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán cô, em thấy thương cô vô hạn. Cô phải cố gắng làm việc để nuôi con nhỏ dù công việc cực khổ mấy cô cũng chấp nhận. Mỗi ngày em chào hỏi cô lúc đi học về, cô đều mỉm cười đáp lại. Thấy cô thân thiện, ai cũng thương cô. Các cô bác xóm em vẫn thường xuyên cho cô quần áo, thức ăn và dùng cụ học tập cho bé Cún.

Kết bài:

Em thầm cảm ơn cô công nhân đã không quản mưa nắng hay khổ cực cho khu phố em xanh, sạch, đẹp. Nhờ cô em hiểu thêm ý nghĩ của lao động và chăm chỉ giúp mẹ nhiều việc nhà hơn.

5/5 - (1 vote)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →