[Văn lớp 7] Biểu cảm về Cây Phượng

[Văn lớp 7] Biểu cảm về Cây Phượng

Mở bài:

Một năm học vừa kết thúc, thời gian trôi qua rất nhanh. Tiếng ve ngân vang trên những thềm cỏ tán cây, báo hiệu mùa hè đã đến. Rơp bóng phủ xuống con đường về nhà tôi cũng um tùm những cây phượng vĩ. Tôi yêu biết bao loài cây của tuổi học trò này.

Thân bài:

Phượng là một loài cây thân gỗ, tán cây rất chắc và rất nhiều nhánh, là phượng um tùm đan vào nhau như dáng vẻ e thẹn, ngại ngùng. Hoa mọc từng chùm từng chùm, màu đỏ rực bắt mắt, đứng nhìn thật lâu tôi mới cảm nhận hết vẻ đẹp của cây phượng. Phượng đỏ đại diện cho tuổi học trò ngây ngô. Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật lên kiêu sa mà dễ thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng nàn như hồng nhưng mang một mùi riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò… Tôi nhặt từng cánh phượng rơi rụng, xung quanh tôi trải dài toàn hoa phượng nở, tôi xếp từng cánh phượng thành hình một con bướm, vẫn là thói quen đó…mùa hè năm nào tôi cũng xếp phượng thành hình một con bướm và ép vào trang giấy trắng tinh, như lưu lại kí ức của thời thơ trẻ.

Thân phượng sần xù giống như đôi bàn tay của cha chay sần vì sương gió, gốc cây phượng có thể che hết con người tôi tựa hồ như lòng mẹ. Gần gũi, ấm áp, thân thiện. Gió thoang thoảng thổi, ngước nhìn lên cao cảm nhận được ánh nắng đang chiếu vào màu đỏ rực của hoa phượng. Lúc này đây không có ngôn từ nào để diễn tả vẻ đẹp tinh tế của cây phượng mà chỉ dám ngầm cảm nhận sự mộc mạc mà thôi.

Mùa hè của tôi như thế cũng trôi qua, nhớ về thời gian còn cắp sách đến trường, ngắm được vẻ đẹp của cây phượng cũng làm tôi cảm thấy chạnh lòng. Tháng sáu hoa phượng nở mùa thi ùa về. Chỉ riêng lũ trẻ chúng tôi mới đón được  mùa phượng nở, vẫn như năm nào các đàn anh đàn chị bất đầu bận bịu tất bật với mùa thi cử, cứ thế thoang thoảng trôi qua chỉ có lớp trẻ chúng tôi được ngắm nhìn phượng nở, Khi còn ngồi trên ghế nhà trường tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng. Nhớ lắm những giờ ra chơi,lũ học trò.. Nhớ lắm ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng,chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi. Phượng vấn vương kỉ niệm, tôi bồi hồi chạnh lòng về tuổi thơ.

Tuổi thơ tôi trải qua cũng được rất nhiều mùa hè, cũng rất nhiều lần nhìn thấy phượng nở. Những cây phượng đỏ rực trên con đường từ trường về nhà tôi. Tôi yêu cái màu đỏ rực của hoa phượng như điểm 10 trên bài thi. Cơn mưa rào tí tách chỉ làm ướt đi nữa thân của cây phượng, nước còn đọng lên những tán lá rủ xuống đất từng giọt, tôi đạp xe quanh hàng phượng ấy thật đẹp làm sao, tuổi trẻ là mơ, là khao khát, là hoài niệm. Rồi tôi sẽ còn thấy được bao nhiêu lần phượng nở nửa đây?

Kết bài:

Phượng nở lòng tôi xao xuyến vấn vương tuổi trẻ mơ mộng của mình. Rồi sẽ có một ngày tôi sẽ không còn đón những mùa phượng nở, không còn trên chiếc xe đạp tí tách đến trường và vòng quanh hàng phượng nữa. Nhưng trong lòng tôi không bao giờ quên cái hình ảnh thân thương của loài cây này. Cảm ơn phượng đã cho tôi kỉ niệm thật đẹp tuổi học trò.

5/5 - (2 votes)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →