[Văn lớp 7] Biểu cảm về người cha thân yêu

[Văn lớp 7] Biểu cảm về người cha thân yêu

Bài làm:

Trong cuộc sống của mỗi con người, ai ai cũng có những người thân yêu mà mình luôn luôn yêu quý và trân trọng. Và tôi cũng vậy, xung quanh tôi là những người mà luôn yêu thương tôi và tôi luôn luôn yêu thương họ, nhưng người đặc biệt nhất đó chính là cha, người đàn ông có vai trò ý nghĩa rất lớn trong cuộc đời tôi.

Cha tôi năm nay 45 tuổi, thân hình không lớn vạm vỡ nhưng rất chắc chắn và rắn rỏi, cha có nước da trắng nhưng vì làm việc vất vả làn da đã trở nên đen sạm và sậm màu, vì vậy mỗi lần cha mặc những chiếc quần cụt vào buổi tối mẹ cứ hay đùa với chúng tôi rằng cha đang làm bánh da lợn cà phê sữa. Khuôn mặt chữ điền vuông vắn và góc cạnh nhưng vẫn mang nét dịu dàng, nét dịu dàng ấy chính là nụ cười có duyên và hào sảng, mẹ lại nói ngày xưa nếu như không có nụ cười ấy cùng nghề mộc, có bao giờ mẹ chịu lấy cha tôi. Đôi mày cha dày, đậm, dài, kéo đến tận đuôi mắt, khác hẳn với mẹ, và cả ba chị em chúng tôi đều có được đôi mày này từ cha. Đôi mắt cha dài, nét cong như vầng trăng khuyết, con ngươi đã bắt đầu đậm màu, chiếc mũi vừa phải cùng với khuôn miệng cười duyên. Trên cái khuôn mặt này nổi bật là vầng tráng cao, tròn và sáng sủa mà mới gặp là mọi người sẽ có cảm tình ngay lập tức.

Cha tôi làm nghề mộc, cái nghề vừa cần sức khỏe dẻo dai, cần sự chính xác đến tuyệt đối khi đo đạc, lại vừa cần sự tinh tế đến từng tiểu tiết, vì vậy mà đôi bàn tay của cha đầy những vết chay, lớn có, nhỏ có, mềm có, cứng có, cha nói vì cầm búa, cầm đục, mang vác cây cối nên phải có những vết chai sẽ không thấy đau. Những đường gân máu trên hai cánh tay ấy nổi hết cả lên, gân guốt, cứ như những con rắn gài uốn quanh cái nắm đấm uy lực, đặc biệt là cơ bắp của cha rất to và cứng, tôi đã từng dùng cả hai tay bốp lấy nó, mà không hề hấn gì, chỉ khi ngước lên cha nhìn tôi cười khoái chí.

Cha tôi là người tính tình rất lặng lẽ và điềm tĩnh khi ở một mình, nhất là khi làm việc, không gian xung quanh cha chỉ còn là tiếng đục, đẽo, tiếng máy cưa, máy mài, cứ như là cha đang bước chân vào thế giới của riêng mình, say sưa với niềm vui thú của nghề mộc. Tuy nhiên sau những phút giây làm việc thì ngoài đời cha tôi rất vui vẻ và nhiệt tình với mọi người xung quanh, luôn giúp đỡ hàng xóm một cách thân thiện nhất, vì vậy mà chỉ cần có việc gì, người ta đến giúp đỡ cha rất là đông. Có những người bạn lâu năm của cha đến nay vẫn còn liên lạc, chỉ cần một cuộc điện thoại thì các chú các bác sẵn sàng đến với cha dù có ở nơi nào xa xôi nhất.

Cha rất thích hát hò văn nghệ và rất là yêu dòng nhạc Bolero với cải lương Nam bộ, chỉ cần có chút rượu cùng với những người thân quen, nhà khách của chúng tôi sẽ biến thành sân khấu “cùng hát nhau nghe” ngay lập tức. Tuy vậy cha vẫn rất tôn trọng không gian xung quanh, luôn dừng lại trước khi quá tối để cho mọi người xung quanh được nghỉ ngơi thư giản.

Cha tôi có lẽ là một trong những người cha có cách giáo dục con tốt nhất trên thế gian này, mặc dù hơi gia trưởng nhưng cha không hề thiên vị một đứa con nào hết, cha luôn xử xự công bằng và trừng phạt thích đáng nếu như sai phạm. Nhờ cách giao dục của cha mà chúng tôi ai cũng tự lập từ rất sớm, tự lo cho bản thân của mình và biết giúp đỡ người khác khi họ khó khăn. Phải biết tiết kiệm và quý giá đồng tiền để chi tiêu một cách hợp lí và đặc biệt là tính trung thực và lòng tham, chị em chúng tôi chưa từng tham lam bất cứ vật gì của ai bao giờ. Nhờ cha, chúng tôi học được cách yêu thương và bảo vệ cho nhau, không tranh giành với nhau từ ngày còn tấm bé cho đến giờ. Đối với con lớn cha luôn răn dạy “Làm anh khó đấy, phải đâu chuyện đùa…”, đối với em nhỏ thì cha dạy “quyền huynh thế phụ, lời anh chị như lời của cha”, vì vậy bản thân cha cũng được các chú, các cô của tôi kính nễ hết mực.

Tôi nhớ có một khoảng thời gian mẹ phải xa gia đình trong một tháng, một tháng đó cha vừa làm cha, vừa làm mẹ. Vì tôi phải đi học nên rất trưa mới về, cha phải tự đi chợ mua rau cá, về nấu cơm chuẩn bị cho chúng tôi ăn. Bóng dáng người đàn ông lom khom trong bếp, chỉ kịp rửa đôi bàn tay để nấu nướng, mạc cưa hãy còn dính đầy trên khuỷu tay, tôi thương cha vô cùng.

Cha của tôi, người đàn ông giỏi giang và vui vẻ phải gánh vác cả gia đình nhưng không lúc nào không ngớt nụ cười với chúng tôi, cha là nguồn động lực to lớn trong cuộc đời tôi, tôi ước mong sau này lớn lên mình cũng được giỏi giang như cha của mình vậy, vì vậy tôi quyết tâm ngay từ hôm nay phải học thật tốt và sống thật lương thiện để được như cha.

4.2/5 - (11 votes)

About Phan Trúc Phương

Chia sẻ những bài văn mẫu hay do cô tự biên soạn nhằm giúp các em học tốt văn hơn.

View all posts by Phan Trúc Phương →

Leave a Reply