[Văn lớp 5] – Tả một loài cây mà em yêu thích – Cây Phượng
Mở bài:
Trước sân trường em có trồng rất nhiều loại cây, nhưng rất nhiều bạn chỉ thích mỗi cây Phượng già. Em cũng vậy, từ khi em vào lớp 1 đến nay em cũng chỉ yêu thích cây phượng ấy.
Thân bài:
Vừa đến khúc quanh để vào trường thì em đã trông thấy cây phương to lùm xùm ở cổng. Mỗi khi nhìn thấy nó, như một lời thông báo đó là trường em. Chẳng biết cây phượng ấy được bao nhiêu tuổi mà trông nó già dặn hơn bao cây khác. Bác bảo vệ của trường em bảo nó hơn 20 tuổi rồi, nhưng cũng có người bảo tuổi nó nhiều hơn thế. Cuối cùng không ai biết chính xác nó đã sống ở đấy bao nhiêu năm. Mọi người chỉ biết rằng nó đã già. Bằng chứng là cái thân to của nó có lớp vỏ màu nâu đất xù xì và chi chít những vết sẹo lớn nhỏ. Ngoài những cái sẹo ấy còn có vài cái mắc lớn gần gốc cây, có chỗ to đùng, có cái bé xíu. Đặc biệt là phía trong gốc cây có một cái lỗ không to lắm. Nơi mà bọn em rất thích, bọn em xem nó là cửa hầm của người tí hon. Thật ngộ nghĩnh nhưng đó là thế giới trong trí tưởng tượng non nớt của bọn trẻ trường em. Phía dưới cái thân là những cái rể to cấm sâu vào đất để lấy nước. Cũng có vài cái rể đẩy gạch chồi lên khỏi mặt đất, quanh góc cây những viên gạch không còn bằng phẳng nữa. Những buổi trưa hè nắng nóng, em cùng đám bạn ngồi dưới gốc cây đùa giỡn hay là những giờ ra chơi chúng em ngồi đọc truyện. Kì diệu lắm khi đứng ở dưới gốc cây nhìn lên tán lá. Một màu xanh rờn thật đẹp và trong trẻo. Những tia nắng chen qua kẻ lá lọt xuống đất như những đốm sáng li ti biết cử động. Những đốm sáng ấy cứ chạy qua chạy lại mỗi khi có gió lùa qua. Thật dễ chịu khi được ngồi dưới tán lá xanh um ấy, một bầu không khí trong lành và thật mát. Từ thân những cành to moc ra, những cành to ấy lại có nhiều, rất nhiều cành nhỏ khác để đở lấy những chiếc lá to mà nhiều mảnh lá nhỏ. Từng chiếc lá xanh bắt đầu chuyển màu và rơi theo gió như dự báo một điều gì đó sẽ đến. Những ngày buồn là những ngày mưa, em không ra sân, không ra chơi dưới gốc phượng già. Đứng một góc trước lớp học, ngoài sân cơn mưa rào đầu mùa vừa tạnh. Nước vẫn đọng trên từng chiếc lá bé xíu vừa đâm chồi non. Em ngỡ ngàng khi chợt thấy vài chấm đỏ trên cành cây. Hoa phượng nở rồi ! Em reo lên vui sướng khi cây phượng già trổ hoa. Không nhiều lắm, chỉ một chùm hoa nhỏ nhưng nó đủ báo hiệu cho đám học trò chúng em biết – hè đã về. Nhiều ngày sau đó là những tiết kiểm tra cuối kì đầy bận rộn, chẳng ai để ý cây phượng đã ra hoa đỏ rực một góc sân trường. Rồi từng cánh hoa mỏng rụng rơi xuống đất, có khi là cả một bông hoa. Những bông hoa già rụng đi để nhừng chỗ cho các búp xanh sẽ nở. Màu của hoa khi rụng đã không cò giữ được màu đỏ thắm ban đầu nữa. Nhưng những cái nhụy vẫn vàng tươi tỏa hương cho năm cánh hoa. Hoa phượng rất lạ khi có bốn cánh màu đỏ và một cánh màu trắng chấm nhiều đốm đỏ vàng trên ấy. Nhìn rất lạ nhưng cũng rất đẹp. Chúng em đã nghỉ hè thì cây phượng đã rụng hoa gần hết, không còn thấy búp hoa. Cây phượng lại ra lá nhiều hơn và đung đưa những trái phượng dài màu xanh rất đẹp.
Kết bài:
Mùa hè đến, cũng là lúc em xa mái trường, xa thầy cô, bạn bè và xa cả cây phượng. Sau lễ tổng kết, em rất buồn nhưng nổi buồn không còn khi em chợt nhận ra em sẽ gặp lại phượng già. Sẽ lại được vui chơi và nhìn cái ô màu xanh to lớn trước sân trường.